Mộ thị có thể phát triển như ngày hôm nay, trong đó cũng có tâm huyết của anh.
Tập đoàn tài chính Đế Thăng phát triển được như vậy, anh có thể ngồi lên vị trí này, cũng không thể không có công sức của anh. Năm đó anh còn trẻ tuổi, tài hoa hơn người, nhưng vô ích, có năng lực cũng không có nghĩa là có cơ hội được thể hiện! Dù sao mới hai mươi tuổi đầu, chưa có kinh nghiệm gì, rất khó để anh nhận được sự công nhận của hội đồng quản trị!
Năm đó, cũng là nhờ chú hai ra mặt, dìu dắt anh, với hy vọng Mộ thị giao vào tay anh, có thể bước lên một tầm cao mới!
Mộ Nhã Triết đã không để ông phải thất vọng, anh đã làm được! Vậy mà hôm nay, chỉ vì một người phụ nữ, lại cam tâm tình nguyện từ bỏ cơ nghiệp Mộ thị lớn như vậy?!
Mộ Lâm Phong không muốn thừa nhận, Mộ Nhã Triết có thể rời khỏi Mộ thị, nhưng chỉ cần có thời gian, anh sẽ lại chứng minh mình là một người xuất chúng, cao cao tại thượng!
Tuy nhiên, Mộ thị không có anh, chỉ sợ sẽ nhanh chóng chìm xuống, không còn là bá chủ hô phong hoán vũ một phương nữa!
Mộ Lâm Phong lo lắng, cũng không phải là dư thừa.
Từ hai năm trước, Mộ Nhã Triết đã bắt đầu bồi dưỡng thế lực bên ngoài của mình.
Trong lòng anh biết rõ, tập đoàn tài chính Đế Thăng, dù có lớn hơn nữa cũng không hơn được trời. Căn cơ có sâu hơn nữa, cũng không sâu hơn đất.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2042024/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.