Mộ Dịch Thần lập tức lấy dao quấn vào đùi ra, nạy vào giữa hàm răng nhọn, dưới sự cố gắng liên tục, cánh tay Hữu Hữu cuối cùng cũng được tự do.
Lisa ném xuống một chai "Thuốc trị thương" cấp cứu, Mộ Dịch Thần lập tức cầm cánh tay Hữu Hữu lên, đem thuốc bôi lên vết thương của cậu.
Hữu Hữu không thể chịu được đau đớn, không khỏi hừ nhẹ vài tiếng, đầu vai khó mà ức chế được sự lên xuống mãnh liệt, da đầu tê dại một hồi.
"Có hơi đau, em chịu đựng một chút!"
Mộ Dịch Thần không dừng lại động tác trong tay, đợi sau khi máu hoàn toàn ngừng chảy, mới xé vạt áo, nghiêng đầu dùng miệng ngậm lấy một góc, mạnh mẽ xé rách đầu kia, đem vết thương thuần thục băng bó.
Miếng vải vừa thắt nút siết chặt, cả người Hữu Hữu nhất thời như lả đi ngã xuống, từng ngụm từng ngụm hổn hển mà thở.
Lisa đứng ở miệng hố, quan sát một chút.
Đây là một cái bẫy, rất mới, đại khái là vừa bố trí không lâu.
Rơi vào không quá sâu, nhưng cũng khoảng năm sáu mét, muốn tay không bò lên, có chút khó khăn.
Lisa nói: "Chờ tôi."
Nói xong, quay người liền rời đi.
Hữu Hữu tựa trên vách đá, vết thương không nghiêm trọng lắm, nhưng mà trong hố thật sự quá lạnh, lạnh buốt, máu ngưng kết, vết thương như muốn bị đông cứng, đau đớn như kim châm muối xát.
Thể lực đã gần như cạn kiệt, cả người Hữu Hữu ngơ ngơ ngác ngác, ngồi liệt, không có một chút sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041991/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.