Thể chất Hữu Hữu luôn không tốt, từ trên sườn núi đi xuống, đi được vài bước đã bắt đầu thở hổn hển.
Cậu rất ít khi rèn luyện, lúc còn nhỏ vẫn luôn ở trong bệnh viện.
Thân thể có tốt lên một chút nhưng cũng rất ít khi đi ra ngoài vận động.
Lisa thấy hô hấp của cậu có chút gấp, liền hơi cúi người ngồi xổm xuống: "Đi lên!"
Hữu Hữu đi vòng qua cô ta: "Không cần, tự tôi có thể đi!"
Lisa không nói hai lời, lại đi tới trước mặt cậu, chặn ngang người bế cậu lên theo kiểu công chúa.
Hữu Hữu: "...!"
Lisa áng chừng cao hơn Hữu Hữu một cái đầu, thể trạng của cô ta chắc cũng hơn cậu rất nhiều, đôi cánh tay này đã từng trải qua hơn trăm trận thực chiến mà tạo thành, cân xứng xinh đẹp.
Hơn nữa Hữu Hữu cũng rất gầy, mặc dù ôm cậu vào trong ngực, nhưng căn bản cô ta không cần cố sức.
Hữu Hữu nổi giận: "Cô làm gì?"
"Cậu mệt."
"Thả tôi xuống!" Hữu Hữu thẹn quá thành giận duỗi chân.
Lisa trừng mắt nhìn cậu: "Đừng nháo."
"..."
Mộ Dịch Thần đi sau "phốc " một tiếng cười to.
Hữu hữu lại càng giận, trợn mắt nhìn cậu: "Anh cười cái gì?"
"Không có gì." Mộ Dịch Thần nhịn cười, đi đằng sau, vẻ mặt nhu hòa.
Ánh trăng chiếu xuống làm hiện ra những tầng sương trắng mờ ảo.
Bóng đêm dần trở nên sâu thẳm, nhiệt độ không khí cũng ngày càng lạnh. Gió rừng lạnh đến thấu sương, thổi qua người, liền giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041953/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.