Anh ta chẳng qua chỉ là một người lái xe bình thường, chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng thảm thiết như vậy.
Bên cạnh anh ta là một thi thể, hiện giờ can đảm của anh ta đều bị dọa hết rồi!
“Lái xe!”
Mộ Dịch Thần lại quát lên.
Giọng nói của lái xe run rẩy hỏi ý kiến của Mộ Uyển Nhu: “Mợ… Mợ chủ, chuyện này…”
“Anh nghe lời cậu ta đi! Lái xe!”
Mộ Uyển Nhu cũng muốn sống!
Tuy trong lòng cô ta hiểu, đứa nhỏ này chưa chắc sẽ bắn chết cô ta, nhưng mà nếu kéo dài thời gian càng lâu, càng không có lợi cho cô ta!
Lái xe tất nhiên là tuân lệnh làm việc, đạp chân ga, xe giống như mũi tên rời cung, bắn ra ngoài!
Dọc theo đường đi, xe chạy như bay, cảnh sắc ngoài cửa sổ chợt lóe trong giây lát.
Hai tay Mộ Uyển Nhu bị trói chặt, bị ném ngồi sang một bên, cả người đều cuộn tròn mình lại.
Tư thế của Mộ Dịch Thần thẳng tắp dựa lưng vào ghế dựa, ngắm nghía súng lục trong tay, giống như cây súng lạnh như băng trong tay cậu đối với cậu mà nói căn bản không phải là vũ khí giết người, mà là một món đồ chơi thông thường.
Mộ Uyển Nhu trái lo phải nghĩ, cảm thấy được có chỗ kỳ lạ.
Theo tình báo cô ta điều tra được, thân thể Vân Thiên Hữu yếu đuối, căn bản không có khả năng có thân thủ mạnh mẽ như vậy.
Mộ Uyển Nhu nghiêng người đánh giá cậu thật cẩn thận.
Sau khi tinh tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041812/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.