Mộ Nhã Triết đối với cô liền nổi lên chút thất vọng, lạnh lùng nói: "Ân Nhã! Xem ra từ trước tới giờ tôi quá dung túng cô! Từ bây giờ, cô nhớ kỹ cho tôi, Vân Thi Thi là người phụ nữ của tôi! Tay về sau, tôi không muốn nghe bất kỳ lời nói xấu nào về cô ấy từ cô nữa!"
"Em..."
"Nói "có". Tống Ân Nhã, đừng làm cho anh mất kiên trì với em." Âm thanh lạnh lùng của Mộ Nhã Triết khiến người ta run sợ.
Tống Ân Nhã chặt chẽ cắn môi, nhưng vô luận thế nào cũng nói không nên lời.
Ngay trước mặt Vân Thi Thi, cô làm sao có thể chịu thua?
Để cho cô ta chế giễu cô sao?
Không có khả năng.
Tống Ân Nhã oan ức, trong lòng đều là lửa giận, toàn thân tức giận đến phát run.
Tống Vân Tích cười nói: "Chú Mộ, Ân Nhã tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, vẫn có chút bồng bột, chú hà tất phải tính toán với cô ấy?"
"Tùy hứng, cũng nên có giới hạn!"
Âm thanh lạnh lùng của Mộ Nhã Triết vừa rơi xuống, viền mắt Tống Ân Nhã liền lập tức rơi xuống một giọt nước mắt.
"Về nhà đi!"
Mộ Nhã Triết ôm lấy bả vai Vân Thi Thi, xoay người, rời đi không hề quay đầu lại.
Tống Ân Nhã không chịu nổi uất ức, ôm mặt khóc thương tâm.
.....
Về đến nhà, Tiểu Dịch Thần và Hữu Hữu cũng đã về tới nhà.
Vân Thi Thi chơi đùa với hai cậu mấy vòng, ra mồ hôi rất nhiều, liền cùng nhau đi tắm nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041700/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.