Lại có ai, ôm cô lên giường, hai cánh tay xinh đẹp ôm ngang cơ thể cô.
Bên tai cô vẫn đều đều có tiếng thình thịch đập của con tim.
Ôm cô đặt lên giường, sau đó, Mộ Nhã Triết lại thay một thân tây trang, tinh thần sáng láng, nghiêm nhiên lại trở lại tư thái tôn quý quyền lực.
Mặc dù sau mấy hồi điên loạn, cũng không tìm được bất kỳ dấu vết mệt mỏi nào trên người anh, tinh thần và thể lực người đàn ông này từ trước tới nay đều vô cùng tốt.
Đang muốn rời đi, ánh mắt lại thấy người con gái trên giường mơ màng mở mắt.
Anh đi tới bên cạnh giường, hơi cúi người xuống, bàn tay nhẹ nhàng mà phủ lên trán cô, môi mỏng khẽ mở: "Ngày hôm nay nhớ đợi anh quay về, cùng nhau ăn cơm!"
Âm thanh của anh, vẫn thấp như vậy, lòng bàn tay anh, vẫn luôn ấm áp như thế.
Mà giờ khắc này, Vân Thi Thi ý thức mông lung, vô cùng uể oải, không thể phân rõ là đang mơ hay đang tỉnh.
Thấy cô có dáng vẻ ngẩn ngơ như vậy, người đàn ông khẽ bật cười, cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán cô, liền đứng dậy rời đi.
Kinh ngạc nhất thời qua đi, trong lòng lại nổi lên một chút mất mát. Vì vậy cô lại nhắm hai mắt lại, chìm vào giấc ngủ.
Lúc xế chiều, Tiểu Dịch Thần đã về đến nhà, liền bị Hữu Hữu xách đi làm bài tập rồi.
Lúc này, dưới sự đốc thúc của Hữu Hữu, Tiểu Dịch Thần rốt cuộc đã thuộc gần hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041689/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.