Lúc này, ông ta thậm chí cảm thấy mình có chút may mắn được uống xuân dược, bằng không, đối mặt với lão già như vậy, ông làm sao có có sức mà lên?
Mà đáng thương là, tuy nói là có hạ thuốc, nhưng có thể vừa mới động vào Lý Lương Đống, đã lập tức "héo".
Mẫn Vũ vô cùng nghiêm khắc, vậy mà vẫn có chút không chịu được.
Lần này, chắc chắn những người ở đây sẽ lưu lại bóng ma ở trong lòng rồi.
Nhà sản xuất phim thật vất vả, chỉ nghe Lý Lương Đống gào lên như lợn bị chọc tiết vậy, muốn thủng màng nhĩ.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng mở mắt, nhìn một cảnh hoảng đường đang diễn ra trước mắt, mặt không đổi sắc.
Mẫn Vũ lúc này đã không nhịn được, ôm bụng cười, cười đến chảy cả nước mắt.
Một đám, lại một đám người bắt đầu kéo nhau ra chiến trường!
Trong phòng, chốc lát lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Lý Lương Đống và Tôn Hoa, khàn cả giọng, nhất là Lý Lương Đống, vết thương ở eo vừa mới khâu lại, hoàn toàn chưa khỏi.
Phải chịu những tra tấn như vậy, vết thương đã bắt đầu nứt ra.
Cộng thêm tối nay ông ta mặc áo sơ mi trắng, lúc này đã nhuốm một màu đỏ.
"A... a...."
"Đau quá! Xin tha mạng... a... a!"
"Mộ... giám đốc Mộ, xin tha mạng! Dừng lại đi..."
"A...a, tôi sắp chịu... không nổi nữa..."
Trong phòng, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, ngày càng đặc sắc.
Mẫn Vũ thật sự là muốn điên rồi.
Hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041675/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.