Việc này rất rắc rối, anh ta nhúng tay không nổi.
Lý Tuyền để cho cô chờ một lúc để anh ta đi lấy xe.
Vì vậy cô thuận tiện gọi điện thoại cho Hữu Hữu, gọi liền hai cuộc mà không ai nghe máy, tới cuộc thứ ba mãi mới có người bắt máy.
Thanh âm của Hữu tỏ ra uể oải, khàn khàn nói: "Alo?"
Vân Thi Thi nghe vậy, trong bụng cảm thấy hơi không nỡ, nói: "Hữu Hữu, hôm nay mẹ về muộn, con nghỉ sớm đi nhé, không phải chờ mẹ đâu."
"Bao giờ mẹ về?"
"Khoảng chừng hơn chín rưỡi."
"À.." Hữu Hữu nói giọng không vui: "Mẹ về trễ thì là sao con ngủ được."
Vân Thi Thi sửng sốt vài giây, ôn nhu nói: "Hữu Hữu, mẹ sẽ cố gắng về sớm, nhưng con không được ngủ quá muộn đấy."
Hữu Hữu nói: "Được, mẹ phải về sớm đấy nhé, bai bai."
"Bai bai!"
Vân Thi Thi cúp máy, vừa lúc Lý Tuyền lái xe tới.
Lý Tuyền ngồi trong xe, nắm vô lăng, mặt mày nhăn nhó.
Vân Thi Thi ngồi cạnh, chỉ đơn giản là nghĩ đi xã giao với bên nhà đầu tư nên có hơi căng thẳng thôi. Cô quay đầu, thật tâm nói: "Thư ký Lý, đây là lần đầu tiên tôi đi gặp người bên phía đầu tư, có gì không phải anh nhớ nhắc nhở tôi nhé."
Lý Tuyền không đành lòng nhìn cô, Vân Thi Thi thấy biểu hiện quái dị của anh ta, lo lắng hỏi: "Làm sao vậy? Anh không khỏe sao?"
"Không có việc gì"
Lý Tuyền thấp thỏm cười cười, nhìn sắc mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041553/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.