Cho dù ngoài cửa có tiếng nói rất nhỏ giống như tiếng thầm thì, nhưng anh đều dễ dàng nghe thấy.
Anh mở mắt, nhìn cửa lạnh lùng nói: “Vào đi!”
Âm thanh hạ xuống, người ở ngoài cửa hình như do dự rất lâu, chần chừ một lúc mới đẩy cửa ra.
Vân Thi Thi bước vào, mới đi vào văn phòng, cô lại cảm nhận được bầu không khí nặng nề kỳ lạ.
Phòng làm việc này rộng đến kinh ngạc, khoảng hơn một trăm mét vuông, trang trí đơn giản lại xa hoa, nhưng mà đứng ở trong đó, lại có thể dễ dàng cảm nhận được áp lực bức bách vô hình, ngay cả hơi thở cũng nhịn không được kìm nén lại.
Vân Thi Thi nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trước bàn làm việc, lúc này anh đang ưu nhã dùng một tay chống dưới cằm, ánh mắt thẳng tắp dừng trên người cô, ánh mắt của anh không mềm mại dịu dàng giống như buổi sáng, mà thâm thúy đến u ám vô cùng, thậm chí khiến cho người ta không dám nhìn chính diện.
Vẻ mặt lạnh lùng của anh, ánh mắt lạnh như băng nhìn Vân Thi Thi và Mộc Tịch đứng ở cửa, hơi thở mạnh mẽ thổi ngang qua, ánh mắt đó cực kỳ rét lạnh, Mộc Tịch bị ánh mắt đó uy hiếp, cả người đổ mồ hôi lạnh.
Trên người anh phát ra hơi thở của đế vương, làm cô ta không khỏi sinh lòng khiếp sợ, không ngừng tránh về phía sau Vân Thi Thi.
“Mộ… Tổng giám đốc Mộ…” Mộc Tịch vừa mới mở miệng, đã thấy đôi mắt anh tối tăm như màn đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041495/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.