Một thân trang phục tuyết trắng này, khuôn mặt tiều tụy, cực kỳ hợp với hình tượng nhân vật.
Huống chi, cô là người Tần Chu tiến cử tới, ít nhất thì cũng nể mặt Tần Chu để cô diễn xong vai của mình.
Vân Thi Thi cảm kích nói: "Cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội này."
Cố Hiểu Dương ôm ngực, thanh thanh giọng nói: "Bắt đầu diễn đi, ba phút đồng hồ."
Vân Thi Thi điều chỉnh tốt cảm xúc, rất nhanh cô liền tiến vào trạng thái.
"... Mười năm! Trọn vẹn mười năm! Là ta, là ta ở bên cạnh chàng, cùng chàng vào sinh ra tử, tận tâm phụ tá, rốt cục, chàng cũng đi đến ngôi vị hoàng đế, chiếm được ngàn dặm giang sơn này, chàng được cái gì?! Ta được cái gì?! Ta vì chàng mà trả giá, không oán không hận, nhưng lại đổi lấy 10 năm giam cầm, hiện giờ, chàng muốn ban chết cho ta?! Nạp Lan Diệp, trái tim chàng thật độc ác..."
Ánh mắt Vân Thi Thi giống như tro tàn, sâu trong đôi mắt ấy tràn đầy căm hận, biểu hiện trên khuôn mặt vô cùng đạt.
Cố Hiểu Dương ôm ngực, im lặng nhìn, vẻ mặt thâm trầm, nhìn không ra vui, buồn, mừng, giận.
...
Lúc Vân Thi Thi rời khỏi phòng thử vai, Mộc Tịch chờ ở ngoài lập tức tiến lên nghênh đón.
"Như thế nào? Qua không?"
Vân Thi Thi nhìn cô ta, vẻ mặt bình tĩnh: "Không qua."
"Hả? Trực tiếp bị loại sao?"
Kết quả này thật khiến người ta ngoài ý muốn!
Cô ta đối hoàn toàn tin tưởng vào khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041490/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.