Lục Cảnh Điềm nói tiếp: "Tôi nhớ có một phân cảnh, quay đi quay lại mấy lần vẫn chưa khiến đạo diễn Lâm hài lòng."
Lục Phi lập tức nghiêm mặt nói: "Đạo diễn Lâm là một người cực kỳ khắt khe và nghiêm túc trong lúc quay phim, tôi nghe nói lúc làm việc anh ta rất hay cáu gắt..."
Tiểu Xán tiếp lời: "Đạo diễn Lâm có yêu cầu vô cùng cao đối với bộ phim, đã tốt còn muốn tốt hơn, tôi cảm thấy loại thái độ như thế này đúng là rất khó có được!"
Trọng tâm câu chuyện lại quay về đúng quỹ đạo.
Chỉ là không biết do vô tình hay cố ý mà Lục Phi dường như xem nhẹ Lục Cảnh Điềm, gạt đi sự tồn tại của cô ta.
Vốn là trong kịch bản gốc có mấy câu hỏi xoay quanh Lục Cảnh Điềm, thế nhưng anh ta lại trực tiếp bỏ qua.
Lục Cảnh Điềm rất không cam lòng, nhiều lần muốn chen vào để dẫn dắt đề tài đến bản thân mình nhưng đều không thành, giống như cô ta chỉ là hạng tôm tép bon chen để mưu sinh.
Sau khi tiết mục kết thúc, người đại diện của Lục Cảnh Điềm cực kỳ tức giận, nhưng vì Lục Cảnh Điềm vẫn đang ngồi trên sân khấu nên anh ta dù tức giận cũng không dám nói gì.
Lục Cảnh Điềm cũng hết sức ảo não trong lòng, vừa rồi cô ta nói năng không suy nghĩ, bây giờ chỉ hận mình thiếu kiên nhẫn, cũng có chút oán hận Vân Thi Thi thế mà lại có thể khéo léo đưa đẩy, tránh được sự khiêu khích bén nhọn của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041473/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.