Thấy anh ta rời đi, Tiểu Triết Triết luống cuống. Hoàn cảnh quá mức xa lạ, lúc này lại chỉ có một mình nó ở đây, nó lập tức tủi thân rên mấy tiếng, thấy không có ai để ý đến mình, nó lại ư ử một hồi lâu.
Thấy mãi vẫn không có ai phản ứng, cổ họng rên hồi lâu cũng đã khàn, nó cuộn mình vào một góc hộp, nhắm chặt mắt lại.
Không bao lâu sau thì nó tỉnh lại, đứng thẳng người lên, hai móng vuốt cào cào lên cạnh hộp, hai cẳng chân cọ cọ, giống như muốn ra ngoài khám phá cái thế giới thần bí xung quanh.
Nhưng mà... chân nó quá ngắn!
Nó không thể trèo ra khỏi cái hộp kia.
Tiểu Triết Triết nhất thời nóng nảy, lại kêu lên mấy tiếng, nhảy lên nhảy xuống bên trong cái hộp dành cho nó, cuối cùng hộp giấy đổ ầm xuống, nó thuận lợi bò ra ngoài, bắt đầu lắc mông nhàn nhã đi bộ khắp phòng.
Nghe ngóng nơi này một cái, lại ngửi ngửi nơi kia một cái, ánh mắt đầy vẻ tò mò.
Đây có lẽ là... chú chó có "đặc quyền" nhất trên thế gian này.
Có thể ngang nhiên đi loanh quanh khắp văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Đế Thăng, đổi lại là con chó của bất kỳ người nào khác cũng đã sớm bị Mộ Nhã Triết đá văng rồi.
Nhưng mà nó thì khác.
Nó là được Vân Thi Thi nhặt về, cho nên Mộ Nhã Triết mới nhẫn nhịn, trước khi bắt đầu cuộc họp đã dặn dò Mẫn Vũ để ý đến nó, không để cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041404/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.