Mộ Nhã Triết lại chậm rãi nói: "Thượng đế cảm thấy nên cưng chiều em, cho nên để em gặp anh. Thượng đế cũng hiểu được anh quá an nhàn
rồi, nên cho anh gặp được em, cả đời này bị em quấn lấy, ầm ĩ..."
Cô đột nhiên bật cười: "Anh là đang dỗ trẻ con sao?"
"Đúng vậy, lẽ nào em không phải trẻ con sao?"
Vân Thi Thi đen mặt lại: "Đương nhiên không phải! Em đã là một người mẹ rồi."
"Nhưng trong mắt anh, em vẫn chỉ là đứa bé."
" Mộ Nhã Triết..." Vân Thi Thi có chút tức giận mà quay đầu ra chỗ khác, lời còn chưa dứt, đã có một luồng nóng hổi dán sát vào môi cô, mềm
mại nhưng nóng bỏng. Chỉ là cái hôn nhẹ nhàng, cũng không bá đạo chiếm hữu như trước. Cô ngạc nhiên trừng mắt, hàng lông mi khẽ chớp
chớp...
Mộ Nhã Triết suýt thì phì cười, cắn nhẹ bờ môi cô một cái: "Làm gì có ai hôn môi lại mở mắt lớn như em vậy?"
Vân Thi Thi nuốt xuống một ngụm nước miếng, giả vờ trấn định nói: "Đôi mắt em trời xinh đã như vậy, không mở cũng đã rất to rồi!"
Mộ Nhã Triết liếm môi, "Vậy sao còn cứng đờ như vậy?"
Vân Thi Thi mím môi mỉm cười, làm ra bộ dạng rất hào phóng, cười nói: "Vậy được rồi! Coi như anh bị thiệt thòi... Làm lại!"
Vì vậy, cô khẽ nhắm hai mắt lại, nghịch ngợm đưa miệng tới, mí mắt không nhịn được ti hí một khe nhỏ, có mấy phần ý tứ trêu ghẹo.
Mộ Nhã Triết vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041346/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.