"À... vậy sao!" Vương Xuyên Đức trầm ngâm một tiếng.
Vốn là nhìn thấy phòng bao bị biến thành cảnh tượng như vậy, dựa theo tính tình của ông mà nói, cho dù là ai cũng mặc kệ, đã gây sự trong câu lạc bộ của ông thì đương nhiên ông sẽ đuổi ra ngoài.
Nhưng mà có vẻ như Cao Nam cũng không muốn so đo nhiều.
"Cao Nam, tuổi cháu cũng không nhỏ nữa, đừng có gây chuyện ở bên ngoài!" Vương Xuyên Đức dạy dỗ một câu.
Bề trên dạy dỗ, Cao Nam đương nhiên là sợ hãi, liên tục vâng dạ.
Vương Xuyên Đức xoay người, nhìn mấy người trong phòng bao một cái, định rời đi.
Đỗ Gia Ngạn lườm Mộ Nhã Triết vẫn luôn ngồi im bên bàn một cái, cũng không biết là bị trúng tà gì, bỗng nhiên tiến lên một bước, ngăn cản đường đi của Vương Xuyên Đức.
Vương Xuyên Đức dừng lại, liếc mắt nhìn anh ta, giọng lạnh băng: "Có chuyện gì?"
"Tổng giám đốc Vương, là thế này, hôm nay là buổi họp lớp của bạn gái tôi, vốn nên là mọi người vui vẻ gặp gỡ nói chuyện, thế nhưng lại có một người chẳng liên quan chen vào, biến cuộc họp trở thành như thế này! Tôi cũng là vì ngài nên mới lo lắng mà thôi! Một nơi cao cấp như Vĩnh Dạ không nên để cho mấy kẻ đầu đường xó chợ này trà trộn vào, lỡ như đụng phải mấy thứ đồ cổ ở đây thì chẳng phải là làm khó tôi rồi sao? Vẫn phải nhờ tổng giám đốc Vương sai người đuổi người này ra ngoài rồi!"
Nói xong, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041314/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.