Hữu Hữu cứ việc đau đớn trên tay không ngừng tăng lên, lại gắt gao ngậm miệng không phát một tiếng như cũ, đừng nói là cầu xin tha thứ, dù là tiếng rên cũng không có.
"Mẹ! Thằng nhóc thúi, miệng rất cứng!"
Người đàn ông lại tát một bạt tai.
Hữu Hữu bị đáng nghiêng mặt.
Cùng lúc đó, bóp tiền trong lòng rơi xuống trên mặt đất.
Hữu Hữu cả kinh, vừa muốn vươn tay ra nhặt bóp tiền lên.
Người đàn ông nhanh hơn một bước, đoạt bóp tiền đi.
Đầu bóng lưỡng hừ lạnh một tiếng, cười quỷ dị, mở bóp tiền ra, thấy từng xấp từng xấp tiền mặt, cùng với hàng loạt thẻ tín dụng xinh đẹp.
"A... Con nhà có tiền sao?!" Người đàn ông kinh ngạc một phen, lập tức, khóe miệng tà ác cong lên, "Thật không nghĩ tới, mày còn cậu chủ của nhà có tiền! Trên người có nhiều tiền bạc như vậy, nói vậy hẳn là gia tài Bạc Vạn?!!"
Mày Hữu Hữu nhíu lại, không kiêu ngạo không siểm nịnh lạnh lùng nói: "Trả bóp tiền lại cho tôi!"
"Đây là bóp tiền của mày?"
Người đàn ông cong môi cười, "Mày nói đây là bóp tiền của mày? Ha ha! GIờ thì, tiền này là của tao rồi!"
Trong mắt Hữu Hữu hiện lên hờn giận, đây là bóp tiền của Tiểu Dịch Thần, giờ bị người đàn ông này nắm trong tay, cậu chỉ cảm thấy bóp tiền này bị bàn tay bẩn thỉu đó làm bẩn rồi!
Ghê tởm...
"Đây là ví tiền của tôi, phiền ông không nên đụng vào!"
Một đầu ngón tay cũng không được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041222/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.