"Vì sao chứ vì sao chứ? Nắm tay cùng đi không được sao?" Tiểu Dịch Thần không cam lòng nói.
"Cảm thấy là lạ!"
Hữu Hữu ấp úng nói, trên mặt có ghét bỏ.
Tiểu Dịch Thần không hiểu: "Đâu có gì lạ?"
Hữu Hữu liếc mắt nhìn cậu, không nói.
Đều là con trai hết, nắm tay cái gì chứ! Là con trai mà còn tay nắm tay, khiến cậu cảm thấy là lạ.
"Nắm tay đi mà! Nắm tay đi mà nắm tay đi mà!"
Tiểu Dịch Thần thấy cậu không nói, lại mềm nhũn làm nũng.
Hữu Hữu sẳng giọng: "Mộ Dịch Thần, anh đừng làm loạn!"
Tiểu Dịch Thần không vui, tay ôm ngực tỏ vẻ đau lòng, mềm mại nói: "Anh không có làm loạn mà, anh chỉ muốn nắm tay em thôi."
Hữu Hữu lành lạnh nói: "Anh là biến thái hả?"
"Em mới biến thái đó!"
Tiểu Dịch Thần kêu, lại chen qua.
"Nắm tay đi mà!"
"Không cần!"
"Nắm tay đi thôi!"
Hữu Hữu im lặng rồi.
Không khỏi thấy hơi đau đầu.
Thằng nhóc này, cũng học được làm nũng rồi, cũng không biết là học theo ai! Nhưng cũng không nhìn xem, luận làm nũng, ai là tổ tông!
Cậu mà trúng chiêu này hả?
Không có khả năng.
Vì thế Hữu Hữu không để ý tới cậu nhóc, trực tiếp tự đi về phía trước.
Nhưng mà cũng không nhìn xem, Tiểu Dịch Thần cuối cùng là do người đàn ông nào dạy dỗ, Hữu Hữu từ chối, không cho nắm tay, chẳng lẽ thật sự có tác dụng sao?
Bởi vậy, không nói hai lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041201/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.