Cố Tinh Trạch có chút đau đầu.
Làm sao anh lại gặp chuyện như này.
Anh xuất đạo nhiều năm như vậy, đi nhiều nơi, cũng đã từng nghe nhiều vụ thang máy gặp sự cố, nhưng chưa bao giờ xảy ra với bản thân mình.
Nhưng mà đến khi nhìn lại xung quanh lần nữa, chỉ cảm thấy không gian bí bách xung quanh vô cùng khó chịu.
Anh đè tay, ấn mạnh cái nút báo khẩn cấp, nhưng mà có ấn nửa ngày, vẫn không có ai đáp lại.ư
"Chuyện gì thế này?" Ánh mắt Cố Tinh Trạch nghi hoặc: "Không phải là hỏng rồi chứ?"
Vân Thi Thi cũng đứng dậy, thử hét to cầu cứu nhưng đáp lại chỉ là tiếng vọng của cô.
"Chuyện gì đây, sao đến chuông cấp cứu cũng không có tác dụng?"
"Không được?"
"Thật kỳ quái, quản lý thang máy luôn có người trực 24h." Vân Thi Thi buồn bực nói: "Cái nơi này sao lại thiếu chuyên nghiệp như vậy, quy tắc an toàn cơ bản cũng không có."
"khách sạn này nhỏ, rất nhiều nơi khác cũng đều như vậy." Cố Tinh Trạch nói.
Vân Thi Thi hỏi: "Trước đây anh cũng từng bị như vậy sao?"
"Không có, nhưng đã thấy nhiều trên báo."
"A, tôi cũng từng đọc qua, vụ thang máy của trường đại học gặp trục trặc, một sinh viên đã phải bỏ mình."
"Anh cũng đã từng đọc qua."
"Không nghĩ tới loại chuyện như vậy lại xảy ra với chúng ta, vừa rồi thật sự là quá nguy hiểm."
Vân Thi Thi nhìn chiếc điện thoại bị rơi bên cạnh, liền vội vàng nhặt lên, do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041138/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.