Vân Thi Thi cảm thấy, Cố Tinh Trạch đang cố ý trốn tránh cô.
Nhưng cô không hiểu, trong lòng Cố Tinh Trạch đang nghĩ cái gì.
Dù sao trong cùng một tổ kịch, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, thái độ lạnh lùng của anh quả thật làm cho cô bất an.
Giống như cô đang gây rắc rối cho anh.
Vân Thi Thi nghĩ, buồn bã nhếch môi, bất đắc dĩ xoay người rời đi.
Trong phòng nghỉ, Cố Tinh Trạch dựa lưng vào trên cửa, nghe tiếng bước chân chậm rãi rời đi của Vân Thi Thi, vốn khuôn mặt lạnh lùng biến thành đau xót và cô đơn.
Không phải anh cố ý vắng vẻ cô.
Chỉ vì trong lòng anh rõ ràng, tình cảm của mình đối với cô, nếu không thể kiềm chế, cũng không khống chế được, chắc chắn càng không thể vãn hồi.
Không phải do anh yếu đuối, không dám đi tranh, mà vì tư cách đi tranh anh cũng không có.
Trong lòng Vân Thi Thi không có anh, không phải sao?
Như vậy, tình yêu của cô chỉ làm cô cảm thấy gánh nặng và thương hại.
Giữ khoảng cách, xa lạ, mới không có con đường thứ hai.
Lần đầu tiên trong đời, có được tình cảm với một người con gái vậy mà phải dùng cách tệ hại như vậy để buông bỏ.
Anh chậm rãi ngồi ở trên ghế sofa, cảm thấy mình đã rơi vào hố sâu, tùy tay cầm lấy một chai nước khoáng, vặn mở, uống một ngụm lại cảm thấy tâm phiền ý loạn, giơ tay lên ném chai nước vào gương trang điểm.
"Răng rắc" -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041111/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.