Nhớ lại khuôn mặt tươi cười của Lục Cảnh Điềm khi nãy, cũng đủ thấy cô ta dối trá thế nào.
“Tôi xuất đạo không lâu, lại gây thù rất nhiều người, có phải nhân duyên tôi kém quá rồi không?” Vân Thi Thi tự giễu nói.
Mộc Tịch nói: “Thi Thi, tính tình của cô do cô tự điều chỉnh. Gây thù nhiều có thể nói do cô quá nổi tiếng, người ta ganh tỵ với cô, đỏ mắt cô, mới nhằm vào cô. Nếu cô không có tiếng tăm gì, không có danh tiếng thì ai sẽ coi trọng cô? Nhìn cô như gai trong mắt họ vậy, tất cả do ganh tỵ tài nguyên của cô. Trong giới giải trí xem như cô có tài nguyên dồi dào nhất.”
Vân Thi Thi giật mình: “Trong vòng luẩn quẩn này thật phức tạp”
“Vốn là vậy?” Môc Tịch nói: “Cô cho rằng trong giới giải trí này có bạn bè thật lòng sao? Vòng luẩn quẩn lớn như vậy, tài nguyên nhiều như vậy, vì danh lợi mà đấu đá, dấu rất nhiều dao găm, bằng mặt mà không bằng lòng, cô nhất định phải chú ý nhiều hơn. Mặc dù cô có bối cảnh, nhưng nếu bị tiểu nhân bắt được nhược điêm, rồi lợi dụng công kích cô, thì cô sẽ thảm lắm, nước có thể dâng thuyền cũng có thể lật thuyền, cô nhất định phải giữ hình tượng.”
Mộc Tịch khuyên bảo đúng trọng tâm.
Vân Thi Thi nghe giữ trong lòng: “Cảm ơn cô, Mộc Tịch.”
“Az, Thi Thi, cô thật sự là thân ở trong phúc mà không biết hưởng, nếu là người mới giống cô được Hoàn Vũ nâng lên như vậy, thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041106/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.