Vân Thi Thi có chút nghi hoặc: “Tần Chu lại nói với cô cái gì rồi?”
“Trách tôi không chăm sóc cô tốt, để cô bị ủy khuất trong tổ kịch.” Mộc Tịch tự trách.
“Chuyện này cũng qua rồi, hơn nữa trách cô làm gì, chuyện này đâu có liên quan tới cô.”
Mộc Tịch cảm động rơi nước mắt, “Thi Thi, cô thật tốt, luôn suy nghĩ cho tôi.”
Vân Thi Thi sờ đầu cô ấy: “Được rồi, không phải tôi đã tốt hơn rồi sao?”
“Ừm” Mộc Tịch gật đầu, lau nước mắt: “Nhan Băng Thanh kia bị phong sát là xứng đáng, khi dễ cô, đây là gặp quả báo.”
“Bị phong sát?”
Vân Thi Thi ngây người.
“Ừ, cô ta bị phong sát, tổ kịch đã xóa tên cô ta rồi.” Mộc Tịch vô cùng kỳ lạ nhìn cô: “Sao hả, cô không biết chuyện này sao?”
Vân Thi Thi mờ mịt lắc đầu, “Tôi không biết.. cô ta bị phong sát thật sao?”
“Ừ, Hoàn Vũ trực tiếp ra lệnh đó, báo chí nói đến rất nhiều, trên mạng mắng chửi cô ta thương tích đầy mình, tổ kịch đuổi cô ta không nói, quảng cáo quay phim khác cũng bị hủy bỏ hết, thanh danh của cô ta thối đến nước ngoài luôn rồi, hoàn toàn không có cơ hội xoay người. Thi Thi, lần này cô có thể xem như nhờ họa được phúc, đạo diễn Lâm miễn bàn thoải mái thế nào, mấy ngày nay chưa thấy anh ta tức giận.”
Vân Thi Thi nhíu mày.
“Mấy này ngay tôi không ở trong nước, cho nên không biết chuyện này.”
Mộc Tịch hỏi: “Đúng vậy, mấy nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041101/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.