"Tại sao cả người lại dính đầy máu thế kia, tôi nói trước cho mà biết, nếu làm bẩn ghế của tôi thì phải trả phí rửa xe đấy."
Mạc Ngạn tức giận nói: "Tôi trả cho ông không ít đâu, đến bệnh viện trước đã! Mạng người quan trọng hơn."
"Ai, hơn nửa đêm rồi, thật là xui xẻo mới gặp phải hai người." Lái xe tức giận than thở một tiếng, nếu không phải là từ chối sẽ bị báo cáo với công ty thì ông ta đã sớm đuổi hai người xuống xe rồi.
Coi như ông ta xui xẻo đi.
Mạc Ngạn giận tím mặt.
Hiện giờ bọn họ nghèo túng đến nỗi ngay cả một lái xe taxi nho nhỏ cũng dám miệt thị bọn họ rồi!
Taxi đưa bọn họ đến cổng bệnh viện, Mạc Ngạn ném cho lái xe một tờ 100, sau đó vội vàng ôm Nhan Băng Thanh đến phòng cấp cứu.
Nhan Băng Thanh đã hôn mê.
Bác sĩ cũng nhận ra Nhan Băng Thanh, làm kiểm tra sơ qua cho cô ta, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Bệnh nhân sẩy thai, đứa bé khó mà giữ được, cần làm phẫu thuật, anh là người nhà bệnh nhân sao?"
"Không phải."
"Phẫu thuật cần có người nhà ký tên đồng ý."
"Người nhà cô ấy không ở thành phố này, ký vào đâu? Để tôi ký."
Mạc Ngạn ký tên.
Trước khi Nhan Băng Thanh được đẩy vào phòng phẫu thuật thì bỗng nhiên tỉnh lại, cô ta nghe Mạc Ngạn nói cô ta thật sự đã có thai, nhưng đứa bé không thể giữ được, cần phải làm phẫu thuật, cô ta nắm chặt lấy vạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041092/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.