Hừ.
Không thèm đắp cùng chăn với thằng nhóc kia.
Cậu ta không ôm chăn tới ngủ, bị cảm lạnh là đáng đời.
Vân Thiên Hữu nghĩ vậy, liền thản nhiên xoay người, tiếp tục ngủ.
Tiểu Dịch Thần bỗng nhiên trở mình một cái, Hữu Hữu vốn là chuẩn bị ngủ thiếp đi lại bị động tác xoay người vừa rồi làm cho tỉnh giấc.
Cậu nhìn lại, đã thấy Tiểu Dịch Thần xoay người đối diện với cậu, hai tay ôm lấy bả vai, rõ ràng là trong lúc ngủ mơ đã cảm thấy lạnh.
Hữu Hữu mấp máy môi, lông mày nhíu lại, biểu tình trên mặt có chút gượng gạo, chậm rãi vén lên một góc chăn...
...
Buổi chiều, Vân Thi Thi thu dọn xong hành lý.
Mộ Nhã Triết tựa vào cửa phòng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: "Bình thường trong nhà là ai dọn dẹp?"
"Nhà cửa quá lớn, thuê người giúp việc."
"Chuyển nhà rồi sao? Trước kia không phải em ở phòng thuê à?"
"Ừm, dựa theo lịch trực nhật, em với Hữu Hữu thay phiên nhau dọn dẹp." Nói tới đây, Vân Thi Thi bỗng nhiên có chút áy náy: "Bất quá phần lớn thời gian đều là Hữu Hữu dọn dẹp."
"..." Ánh mắt Mộ Nhã Triết nheo lại, "Em vậy mà để cho con anh làm cu li?"
"Cái gì! Ánh mắt kia của anh là ý gì?" Vân Thi Thi hờn giận kháng nghị: "Cái gì mà em để cho Hữu Hữu làm cu li, ánh mắt này của anh, giống như là em đang ngược đãi trẻ con vậy."
"Chẳng lẽ không đúng sao?"
Mộ Nhã Triết đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2041004/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.