Anh cực kỳ thích cảm giác này, mỗi một chỗ trên người cô đều có hương vị của anh.
Dần dần, anh có chút tiếc nuối thu lại nụ hôn này.
Mấy ngày cô ở trong viện, anh đều lo lắng cho vết thương của cô, chưa từng chạm qua người cô, cho dù là hôn môi thì cũng chỉ là chuồn chuồn lướt nước, một vừa hai phải.
Đã mấy ngày không tiếp xúc thân mật với cô, thân thể của anh có chút nhớ nhung.
Mộ Nhã Triết vừa hôn cô vừa nắm tay cô dẫn đi thăm dò nơi nào đó, giống như đang phát ra ám hiệu.
Đầu ngón tay truyền tới cảm giác nóng bỏng, cho dù cách lớp quần áo nhưng vẫn có thể cảm nhận rất rõ.
Vân Thi Thi hoảng sợ mở mắt ra, chống lại đôi mắt sâu thẳm của anh.
Trong mắt đầy khao khát, anh cũng không thèm che giấu.
"Này, anh..."
Cả khuôn mặt Vân Thi Thi đỏ bừng lên, lại không biết phải nói với anh như thế nào, cũng không biết trong đầu người đàn ông này rốt cuộc là chứa cái gì.
Người đàn ông này...
Vừa mới xuống máy bay chưa bao lâu, anh đã...
Tinh lực thật là dồi dào nhỉ?
"Ngoài chuyện này ra, anh không thể nghĩ đến chuyện khác sao?"
Mộ Nhã Triết nói: "Không thể."
"..."
Thằng nhóc kia vẫn luôn xuất hiện không đúng lúc.
"Mẹ..."
Cách đó không xa truyền đến giọng nói đầy lo lắng của Tiểu Dịch Thần, Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết đều ngẩn ra, âm thanh truyền tới từ tầng dưới, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040994/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.