Trên mặt Vân Thi Thi hiện lên vẻ kinh ngạc.
Không nghĩ tới, Nhan Băng Thanh vậy mà thật sự đồng ý yêu cầu của cô.
Thật sự có phần khó có thể tin.
Xem ra, mặt mũi của Mộ Nhã Triết rất lớn!
Nghĩ đến Nhan Băng Thanh luôn luôn tự xưng là nữ vương, cũng bằng lòng cúi đầu hèn mọn với cô!
Nhưng mà, chuyện tới nước này, người ta đã tiến gần muốn cô đánh, cô còn có thể từ chối sao?
Vân Thi Thi đi đến trước mặt Nhan Băng Thanh, hoạt động cổ tay, nói: "Ngẩng mặt, cúi đầu thấp như vậy, tôi rất khó đánh.”
Nhan Băng Thanh chịu đựng lăng nhục, ngẩng đầu lên, còn chưa thấy rõ vẻ mặt của Vân Thi Thi, đã bị một bạt tai quét vào sườn mặt.
"Bốp" một tiếng, thanh thúy vang dội.
Vân Thi Thi nhìn như mềm mại không xương, nhưng đừng quên, lúc cô quân huấn, điểm đạt cao nhất.
Trên tay vẫn có mấy phần sức mạnh.
Một bạt tai đảo qua, lỗ tai Nhan Băng Thanh kêu ong ong, trước mắt hiện lên một màn sáng trắng.
"Có đau không?" Vân Thi Thi quan tâm hỏi.
Răng Nhan Băng Thanh cắn chặt, lại vẫn sĩ diện nói: "Không đau.”
"Ừ!"
Vân Thi Thi lại đánh tới một bạt tai.
Một bạt tai này mạnh hơn lúc nãy, Nhan Băng Thanh bị đánh tới trong tâm không ổn, ngã quỵ trên đất.
Mạc Ngạn ở một bên thấy thì trợn mắt há hốc mồm.
Mộ Nhã Triết vẫn lạnh lùng như cũ, khuôn mặt đẹp trai vốn hơi căng thẳng, có một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040973/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.