"Tôi cho rằng tôi không thể mang thai không thể sinh con, cho nên... không có phòng ngừa!" Mộ Uyển Nhu cắn chặt môi.
"Không có cái gọi là bẩm sinh đã không thể mang thai.” Mộ Liên Tước cười lạnh: "Đó chẳng qua chỉ là một cái bẫy của Mộ Nhã Triết.”
Mộ Uyển Nhu nghe vậy thì trên mặt có biểu cảm như vừa bị sét đánh, cả người cứng đờ, đầu lông mày giật giật: "Ông nói...”
"Sáu năm trước, báo cáo kiểm tra kết luận cô vô sinh là do Mộ Nhã Triết giả tạo. Cô chắc chắn là không biết chuyện này!"
Giống như một tia sét vừa giáng xuống.
Mộ Uyển Nhu trân trối nhìn ông ta, trong mắt hoàn toàn là vẻ không tin được.
"Không thể nào...”
"Cô chỉ là một con cờ của nó mà thôi. Vô sinh gì chứ, tất cả đều là giả.”
...
"Thật đáng thương, cô đối với nó có bao nhiêu tình cảm, lại bị nó đùa giỡn từ đầu tới cuối, Mộ Uyển Nhu, cô thật là đáng thương.”
Mộ Uyển Nhu xiết chặt nắm đấm.
Mỗi một câu của Mộ Liên Tước đều không ngừng phá hủy phòng tuyến trong lòng cô ta.
Cô ta thở sâu, nhắm chặt hai mắt, lại mở ra lần nữa, trong mắt là vẻ lạnh lùng vô biên.
"Chú tư, xem ra trong mắt chú, đứa cháu như tôi vẫn có giá trị lợi dụng.”
"Không sai.”
"Bởi vì Mộ Thịnh cưng chiều tôi sao?"
"Phải.” Mộ Liên Tước chậm rãi đứng dậy: "Ông già này, mặc dù thân thể ngày càng sa sút nhưng quyền hành của nhà họ Mộ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040942/chuong-720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.