Tống Vân Tích bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Đó là bởi vì, chuyện của dì Giang là chuyện đau đớn nhất trong lòng anh ta, cho nên, anh ta ít nhắc đến chuyện của dì Giang."
Tống Ân Nhã trầm mặc một hồi, đột nhiên hỏi: "Anh, anh có hình của dì Giang không?"
"... Em muốn làm gì?"
"Tò mò thôi! Em chưa từng gặp dì Giang, nghe anh nói như vậy, em cũng muốn biết mình giống dì ấy đến cỡ nào?"
Tống Ân Nhã đương nhiên nói.
Tống Vân Tích từ trong album lấy ra một tấm hình.
Đó là tấm hình duy nhất của hai chị em Giang Khởi Mộng và Giang Ý chụp chung.
Tống Ân Nhã vừa thấy, quả nhiên, khuôn mặt của cô ta rất giống dì Giang.
Nếu để cho người khác xem, sẽ cho rằng cô là con gái của Giang Ý San.
Tống Ân Nhã nhìn chằm chằm tấm hình đến xuất thần.
Thì ra anh Mộ yêu thương cô như vậy, chỉ vì khuôn mặt cô giống dì Giang thôi sao?
Tống Ân Nhã nhìn tấm hình, không nhịn được xoa gò má của mình, đột nhiên khóe miệng nhếch lên độ cung thật sâu.
Cô ta và dì Giang giống nhau như vậy, có phải cũng có nghĩa anh Mộ sẽ không chán ghét cô ta!
Như vậy, không phải cô ta vẫn có cơ hội sao?
Vân Thi Thi tính cái gì, mặc dù anh Mộ từng yêu thương cưng chiều cô ta thì thế nào, cùng lắm chỉ là hứng thú nhất thời, nhất định cô ta sẽ không đắc ý được bao lâu, cũng sẽ bỏ cô ta thôi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040825/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.