Đồ ăn Pháp xem trọng sự tinh xảo, dù chỉ sai một ly, anh cũng có thể lập tức đổ đi.
Mỗi người đầu bếp đều có cách xử lý món ăn khác nhau.
Bởi vậy cùng một món ăn, nhưng được nấu bởi những người khác nhau thì hương vị cũng khác nhau.
Không thể nghi ngờ, anh đối với việc thưởng thức đồ ăn ngon vẫn cao hơn cô một bậc.
Bởi vậy, anh cố ý chọn món ngon, đưa tới bên miệng cô.
Lúc Vân Thi Thi thưởng thức đồ ăn ngon này, liền triệt để rơi vào tay giặc rồi.
Ăn rất ngon miệng.
Giống với đồ ăn ngon mà Hữu Hữu của cô làm.
Chỉ là, so về khẩu vị, đồ ăn do Hữu Hữu làm ngon hơn một bậc.
Đồ ăn Pháp quả nhiên tinh xảo, nhưng cũng không hoàn toàn đúng với khẩu vị mà cô thích.
Hiểu rõ khẩu vị của cô nhất chính là Hữu Hữu.
Liên tục mò mẫm một thời gian dài, tiểu tử kia liền thăm dò xem khẩu vị của mẹ mình như thế nào.
Bởi vậy mỗi bữa ăn đều rất ngon miệng và hợp ý.
Bởi vậy, cô không khỏi thì thầm một tiếng: "Ăn ngon, nhưng mà so với Hữu Hữu vẫn chỉ coi là tạm được."
"Hữu Hữu biết nấu ăn?" Mộ Nhã Triết nhướng mày, hiển nhiên có chút ngạc nhiên.
"Ừ! Biết!"
Vân Thi Thi nói xong, bỗng nhiên cảnh giác trợn mắt nhìn anh: "Anh đừng hòng đòi hỏi, Hữu Hữu chỉ nấu cơm cho một mình em, là đầu bếp riêng của em."
Trên mặt cô có một chút tự đắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040790/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.