"Không có!" Vân Thi Thi cũng không để ý tới sự thân thiết của anh, lạnh lùng nói ra.
Nói là không có, trên đôi môi lại lộ ra vẻ không hờn giận nồng đậm.
Nói vậy là, hành vi tiện tay ném dây chuyền xuống của anh vừa rồi, khiến cô tức giận.
Mộ Nhã Triết nhếch môi cười, lấn đến gần bên tai cô, nhẹ nhàng nói: "Cô gái lừa đảo, rõ ràng em đang tức giận."
"Tôi nào dám giận Mộ tổng giám đốc chứ?" Khóe miệng Vân Thi Thi lạnh lùng cong lên, nửa trào trúng nửa cười lạnh nói.
"Ngoài miệng nói không thích sợi dây chuyền kia, thực ra vô cùng thích?" Anh hạ mắt, tầm mắt rơi vào trên khuôn mặt giận dữ của cô, một câu chọc thủng suy nghĩ trong lòng cô.
"Đó là đồ của anh, anh muốn bỏ thì bỏ, cái quan hệ gì với tôi chứ?" Vân Thi Thi tức giận hỏi ngược lại.
Nhưng cô lại không có ý thức đến, giờ phút này hai người mờ ám kề sát, anh một lời em một câu, trái lại có phần giống đang liếc mắt đưa tình!
Mộ Nhã Triết nhếch môi cười, lại thầm nghĩ, người phụ nữ này cũng là quá không được tự nhiên!
Nhưng, cũng rất vụng về.
Cô cũng không cẩn thận dùng đầu ngẫm lại.
Chẳng lẽ thật sự cho rằng, anh thật sự nhìn không ra cô yêu thích sợi dây chuyền này bao nhiêu?
Mộ Nhã Triết chậm rãi mở lòng bàn tay ra.
Sợi dây chuyền bị anh "Ném xuống" kia, giờ phút này, như ảo thuật vậy, lẳng lặng địa nằm trong lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040771/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.