Một câu, nhẹ nhàng mà sâu xa.
Tống Ân Nhã nghe vậy chợt thấy sợ hãi, mở to hai mắt, khó tin đánh giá người phụ nữ trước mắt này, đột nhiên ngẩn ra, khẩn trương, hung hăng cắn chặt răng.
"Cô, đồ hèn hạ! "
"Bốp!"
Vân Thi Thi vươn tay cho cô ta một bạt tai.
Tống Ân Nhã bị một bạt tai đánh ngay tại sườn mặt, ngạc nhiên mở to mắt, che đôi má nóng rát, không dám tin vào sự thật!
Cô ta bị người khác đánh.
Ánh mắt Vân Thi Thi trong veo mà lạnh lùng nhìn cô ta, cười lạnh nói: "Cha mẹ cô không dạy dỗ cô sao?"
"Vân Thi Thi, cô cũng dám đánh tôi?!" Tống Ân Nhã tức giận, mắt đỏ bừng.
"Bốp!!!"
Vân Thi Thi cười cười, lại cho cô ta một bạt tai.
Lần này Tống Ân Nhã hoàn toàn sững sờ.
"Đánh cho cô xem, xem tôi có dám hay không?"
Mặt Vân Thi Thi vẫn không thay đổi lập tức sửa lại vạt áo, Tống Ân Nhã chưa kịp hoàn hồn đã thấy cô tao nhã xoay người, rời đi!
"Vân Thi Thi! Cô đứng lại đó cho tôi!"
Tống Ân Nhã khẽ cắn môi, từ trên mặt đất đứng lên đuổi theo cô.
Trên mặt Vân Thi Thi hiện lên một tia không kiên nhẫn.
Tống Ân Nhã này, thật sự là không nếm mùi khổ cực, liền không biết khổ!
Hai người tranh chấp một hồi, một nhân viên phục vụ trên cảng nhìn thấy, ánh mắt chặt chẽ nhìn trên người Vân Thi Thi, thấy cô mặc một bộ lễ phục đen lộ vai, tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040759/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.