"Cô định làm gì?"
Vân Thi Thi tức giận không thôi, không thể kiềm chế, chỉ cảm thấy có chút không hiểu..
Tại sao ánh mắt của cô ta giống như là hận không thể nuốt trôi cô!
Tống Ân Nhã cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại: "Tôi cho cô đi sao?"
"Lạ thật, cô là ai, tôi dựa vào cái gì phải nghe lời cô?" Vân Thi Thi cảm thấy khó hiểu: "Cô có bệnh sao?"
"A." Tống Ân Nhã giận quá bèn cười, hai tay ôm ngực, bỗng dưng, ánh mắt sắc bén hướng về phía cô: "Vân Thi Thi, cô cũng không tự mình cân nhắc thân phận mình, dựa vào địa vị thấp kém của cô mà cũng dám nói với tôi như vậy?"
"Cô này, thân phận tôi thế nào có quan hệ gì với cô sao? Bộ dáng ngang tàng, tôi còn tưởng rằng cô là công chúa nước nào chứ? Nhưng nhìn giáo dưỡng của cô đi, cũng không giống như là lễ giáo cao quý." Vân Thi Thi không lưu tình chút nào trả lời lại một cách mỉa mai, khiếnTống Ân Nhã á khẩu không trả lời được.
Cô ta không nghĩ tới, Vân Thi Thi này nhìn bề ngoài thì yếu ớt vô hại, hóa ra lại là người nhanh mồm nhanh miệng.
Tống Ân Nhã lạnh lùng cong môi, bỗng nhiên tới gần cô một bước, ánh mắt âm độc quét từ trên xuống dưới người cô, lại cười nói: "Tôi thấy cô cũng chỉ đến như vậy thôi! Cũng chỉ được cái vẻ bề ngoài! Chỉ sợ trong nội tâm lại vô cùng thấp hèn! Cô cho rằng cô là ai? Chẳng lẽ cho rằng chính mình toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040751/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.