Bởi vậy, đối với hôn ước này, Mộ Nhã Triết im lặng nhận lời, cũng bởi vậy, anh nghiễm nhiên trở thành người thừa kế chính thức nhà họ Mộ.
Mười tám tuổi anh đã tham gia vào xí nghiệp nhà họ Mộ, năm hai mươi tuổi tiếp quản cơ nghiệp khổng lồ nhà họ Mộ, tiếp nhận chức vụ tổng tài tập đoàn tài chính Đế Thăng, suốt chín năm đầy sóng gió qua, thế lực của anh sớm đã ăn sâu bén rễ, toàn bộ Đế Thăng hưng thịnh như vậy đã hoàn toàn thuộc sự khống chế của anh.
Nếu như không có anh điều hành, tập đoàn nhà họ Mộ khổng lồ như vậy, sợ là chỉ trong một đêm liền sẽ sụp đổ ầm ầm, không có anh, Đế Thăng sẽ chỉ là cái vỏ rỗng.
Mà nay, Mộ Thịnh lại muốn dùng việc tước đi quyền kế thừa để uy hiếp anh?
Thật sự buồn cười.
Chẳng lẽ, Mộ Thịnh còn tưởng rằng hiện giờ anh vẫn còn khúm núm sợ bị tước đi quyền kế thừa sao?
Anh sớm đã không phải là Mộ Nhã Triết của mười lăm năm trước nữa rồi.
Anh xoay người, tầm mắt dừng ở trên người Mộ Thịnh, trong mắt anh bao trùm bởi sự lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Mộ Thịnh cho rằng anh sẽ bởi vậy mà thỏa hiệp sao, muốn anh thu hồi những lời nói đại nghịch bất đạo vừa rồi sao? Mộ Nhã Triết mặt vô cảm mà câu môi, kiêu căng mà băng lãnh nói: “Quyền thừa kế nhà họ Mộ, ông định nhường lại cho ai?”
Mộ Thịnh thình lình mà nghe câu nói đó, sắc mặt trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040719/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.