Anh ôm cô ra khỏi phòng tắm, bước vào phòng ngủ xa hoa, lúc này, anh tựa như chúa tể của một đất nước to lớn.
Nguyên đêm đó, là một đêm điên long đảo phượng, anh không biết đã làm bao nhiêu lần, cô cũng không nhớ thân thể đã chịu áp lực bao nhiêu lần.
Thần chí cô hết sức mơ hồ, Vân Thi Thi không nhớ rõ anh đã làm cô bao nhiêu lần.
Nhưng mà sự bá đạo của anh, cô có thể hình dung được, một lần lại một lần, thật mệt nhọc.
Anh hôn lên trán cô, môi cô, cả xương quai xanh của cô: “Nơi này, mãi là của anh.”
Theo đà, anh hôn luôn cả vai, đầu ngón tay, eo: “Nơi này cũng là của anh.”
Anh giữ chặt lấy cô, Mộ Nhã Triết tàn nhẫn nhìn cô: “Cả nơi này, cũng chỉ thuộc về mình anh.”
Anh như muốn cô khắc sâu tên của anh, hơi thở của anh, và cả những nơi mà anh đã đánh dấu.
“Vân Thi Thi, em nhớ cho kĩ, cả người em, tất cả đều là của anh!”
Vân Thi Thi bỗng nhiên khóc oà lên: “Vậy còn anh thì sao, anh có thuộc về em không hả?”
Mộ Nhã Triết dừng lại động tác, khó hiểu nhìn gương mặt đầy nước mắt của cô.
“Nơi này của anh thuộc về em sao?” Cô xoa xoa đôi môi của anh.
“Nơi này nữa, liệu nó thuộc về em sao?” Cô chỉ vào trong tim anh.
“Anh nói đi, chẳng phải anh cũng đã từng nói những lời này với Mộ Uyển Nhu sao?”
“Có phải khi hôn em, anh nghĩ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040703/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.