Vân Thi Thi bỗng nhiên ý thức được nguy hiểm lúc này, cô hơi hơi chuyển mắt, lại chỉ thấy vách núi không thấy tận cùng, mà bảo hộ cô dựa vòng không ngừng phát ra tiếng đứt gãy, như lung lay sắp đổ, nhất thời hết hồn.
Con người có bản năng sợ cao, khiến hai chân cô nhịn không được mềm nhũn ra.
Mộ Nhã Triết gắt gao nhìn chằm chằm động tác của cô, sợ cô hơi vô ý, thì rơi xuống sườn núi sau vòng bảo hộ.
Một khắc đó, trong lòng anh cơ hồ là lập tức dâng lên một trận lạnh lẽo.
Vừa nãy một đường lao nhanh trên đường, mặc dù tốc độ xe rất nhanh, nhưng anh có nắm chắc với khả năng lái xe của mình.
Nhưng mà hiện giờ, trong lòng anh đã dâng lên khủng hoảng.
Một loại khủng hoảng trước nay chưa từng có.
Một trận lãnh lẽo lập tức tràn lên lưng.
Anh khẩn trương nhìn cô, duỗi tay về phía cô đi: "Qua đây! Đừng lui về phía sau nữa."
Té xuống, thì sẽ thật sự tan xương nát thịt!
Vân Thi Thi lập tức nói: "Anh đừng tới đây! Trừ phi anh tỉnh táo trước, nếu không, tôi sẽ không qua đâu!"
Mộ Nhã Triết nhìn cô, giọng nói bỗng nhiên giống như băng lạnh: “Người phụ nữ ngu ngốc này, em còn dám uy hiếp tôi!?"
"Tôi không uy hiếp anh! Anh nhìn dáng vẻ của anh đi, tôi sợ tôi còn chưa rơi vào dốc núi, trước đó đã bị anh bóp nát!"
Mộ Nhã Triết giận không kiềm được nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như có thể, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040692/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.