Doãn Hạ Thuần thấy anh im lặng, giống như một cây gai chui vào trong lòng cô, có một chút hít thở không thông."Anh, em không thích anh đi cùng những cô gái khác... Giống chúng ta đã hứa hẹn trước đây vậy, chúng ta cùng một chỗ có được không? Một trăm năm, bên nhau một đời!"
Lời nói cầu xin non nớt, trên mặt Doãn Hạ Thuần hiện lên đã bối rối, lại bất lực.
Lòng cô tràn đầy chờ mong Doãn Đông Vũ giống thời niên thiếu vậy, dịu dàng ôm cô vào trong ngực, đồng ý với cô: "Được, chúng ta vĩnh viễn bên nhau."
Nhưng Doãn Đông Vũ không nói.
Chỉ run rẩy, kéo từng ngón tay của cô ra, lúc ngẩng đầu, trên mặt lại lộ ra trắng xanh, và bất đắc dĩ.
"Ngoan, đừng làm loạn, nha?"
"Em không làm loạn! Em nói thật!" Doãn Hạ Thuần thật sự rất thân cận anh, vội vàng địa nói, "Em muốn luôn luôn bên cạnh anh, anh, không phải chúng ta đã hứa rời sao?"
"Hạ Thuần, chúng ta là anh em. Chung quy có một ngày, anh sẽ có người mà anh yêu, cô ấy sẽ trở thành vợ của anh, sống cùng anh cả đời, mà cô gái đó, không phải là em, hiểu chưa?"
"Vì sao?" Mặt Doãn Hạ Thuần tái nhợt không còn chút máu trong nháy mắt.
Vừa nghe thấy từ trong miệng anh nói ra lời tàn nhẫn, tim cô đau như bị ai chọc khoét, hốc mắt rất nhanh đã ươn ướt.
Cô gắt gao nắm chặt nắm tay, trong mắt hiện ra tuyệt vọng, cơ hồ muốn chôn vùi cô: "Vậy lúc trước anh đồng ý với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040665/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.