Ngay sau đó, truyền đến tiếng bước chân nhộn nhịp của Hữu Hữu, cùng với tiếng nói ngọt lịm: "Mẹ ngốc, Hữu Hữu đã về rồi!"
"Cạch" một tiếng, hình như Hữu Hữu đã mở đèn trong phòng khách.
Sau đó "Oa" một tiếng, đùng đùng chạy lên lầu tìm cô.
"Mẹ ~~~~ "
Khóe mắt Mộ Nhã Triết hung hăng căng lên, thằng nhóc này, sớm không về trễ không về lại về ngay lúc này chứ.
Vân Thi Thi cũng vô cùng ngượng ngùng, đầu óc trống rỗng, nhưng cô không dám đáp lại một tiếng, vội vàng mặc áo vào.
Trong căn phòng đen tối cô không nhìn thấy quần áo của mình bị anh ném đến chỗ nào.
Cô lại không dám bật đèn, sợ động tĩnh quá lớn.
Vân Thi Thi quả thực quẫn muốn chết.
Vì sao...
Cô lại có cảm giác như bị bắt gian vậy không biết!
"Quần áo!"
Vân Thi Thi dựa vào thời gian Hữu Hữu chạy lên lầu, vì thế vội vả đứng dậy tìm quần áo, hoảng hốt đẩy Mộ Nhã Triết ra, nhưng vì quá mức bối rối, trong lúc này cô lại chẳng quan tâm bật đèn, trong bóng đêm lảo đảo một cái, đánh vào phía dưới người Mộ Nhã Triết.
"Ưm..."
Hai người trở tay không kịp, cơ thể cùng đụng vào một nơi.
Mộ Nhã Triết vô cùng đau, cơ thể cũng không giữ được thăng bằng, ngửa về phía sau.
Mà thắt lưng của Vân Thi Thi đang bị Mộ Nhã Triết ôm lấy, làm cho cô cùng ngã xuống năm trên cơ thể của cô.
"Ầm" một tiếng nặng nề, hai người té ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040551/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.