La Hàn Kim nghi ngờ nhìn hắn chằm chằm, thấy Lý Hàn Lâm đi tới cửa, vỗ tay một cái, chốc lát sau đã có cảnh ngục đi đến, cầm gậy cảnh sát tới bắt chuyện.
Bị đập một gậy lên đầu, La Hàn Kim đau tới choáng váng.
Lý Hàn Lâm ra lệnh: "Tội phạm không hợp tác, lập tức dùng hình."
"Có ý gì? Các người muốn làm gì?"
La Hàn Kim kêu lên, cái ghế bị quật ngã, ngay lập tức cảnh ngục đã lấy khăn chùm đầu hắn lại, nước được đổ xuống.
"Đừng đừng..."
Thủy hình, hình phạt tàn nhẫn nhất trong tất cả các hình phạt.
Khăn mặt từ từ ướt đẫm nước, nước không ngừng ngấm xuống, dưới sự hấp thụ nước của khăn lông, lỗ mũi của La Hàn Kim bị bít chặt, không tài nào có thể hít thở được.
Cảm giác ngạt thở giống như bị một ngọn núi đè nặng.
Cả người căng cứng, tứ chi bị còng số tám khóa chặt, không thể nhúc nhích.
"Keng keng" tiếng chuông kim loại vang lên.
Vân Thiên Hữu ung dung nâng chén trà lên nhấp một ngụm, ngẩng đầu nhắc nhở một tiếng, Lý Hàn Lâm lập tức phất tay một cái, cảnh ngục vội vàng kéo khăn mặt xuống, La Hàn Kim mắt trợn tròn, thở gấp, giống như vừa trở về từ cõi chết, nét mặt vặn vẹo dữ tợn.
"Đã tỉnh táo rồi chứ?" Vân Thiên Hữu đặt chén trà xuống, hỏi một câu.
Cảnh ngục đập một gậy vào vai hắn: "Tỉnh chưa? Hỏi mày đấy?"
"Tỉnh... tỉnh rồi!" La Hàn Kim hoảng sợ hỏi: "Người anh em, hai người bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040536/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.