Chỉ vì khuôn mặt Ân Nhã rất giống mẹ anh, anh mới cưng chiều cô ta như thế.
Nếu như vì vậy mà Thi Thi không vui, như vậy, hoàn toàn không cần!
Vân Thi Thi giật.
Người đàn ông này, anh đang giải thích với cô sao?
Thật sự là cháu gái họ?
Bọn họ thật sự là chú cháu họ sao?
Nhưng vì cái gì mà cô khi nhìn vào trong ánh mắt của Tống Ân Nhã, lại chỉ thấy ánh mắt toát ra sự yêu thích của một người phụ nữ dành cho người đàn ông mà cô ấy yêu mến?
Đàng hoàng là chú cháu họ, nhưng anh chẳng lẽ không biết, người anh gọi là cháu gái họ này có tâm tư gì với anh sao?
Vân Thi Thi nở nụ cười lạnh: “Tại sao tôi phải tức giận?”
Thấy cô hoàn toàn không quan tâm, Mộ Nhã Triết có chút tức giận!
Nhẫn nại kiềm chế bộc phát, Mộ Nhã Triết trầm thấp nói: “Em quả thật để ý đến chuyện này!?”
Vân Thi Thi trầm mặc không nói.
Mộ Nhã Triết nói: “Nếu như em để ý, vậy thì, tôi sẽ giữ khoảng cách với cô ấy!”
Anh dường như đã nhượng bộ rất lớn rồi.
Khóe miệng Vân Thi Thi giật giật, cô lạnh nhạt lên tiếng: “Tôi không có tư cách gì để bắt anh làm như vậy cả!”
“Em có!” Mặt Mộ Nhã Triết phẫn nộ sửa lại lời cô.
“Tôi không có!”
“Chết tiệt!”
Anh nắm chặt cằm cô, tàn nhẫn cúi đầu cắn vào bờ môi cô một hồi!
Đối với cô gái này, anh vừa yêu vừa hận!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040485/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.