"Hữu Hữu cứ chê bai nói mẹ ngốc hoài, mẹ thật đau lòng mà, hu hu hu..."
Hữu Hữu vội vàng xin tha: "Ai đau, mẹ ơi nhẹ tay, nhẹ tay thôi!"
Vân Thi Thi nhất quyết không tha, uy hiếp nói: "Mau khen mẹ thông minh đi!"
"Mẹ thật thông minh!"
"Còn gì nữa không?"
"Mẹ là thần tiên tỷ tỷ xinh đẹp!"
"Còn nữa còn nữa!"
"Mẹ còn là người mẹ dịu dàng nhất trên đời này!" Hữu Hữu nhanh trí thốt lên.
Vân Thi Thi lúc này mới tạm tha cho cậu, đầu ngón tay gõ gõ vào đầu của Vân Thiên Hữu: "Coi như con thông minh!"
"Ai da, kính mời mẹ mau mau ăn cơm, con đi rút quần áo!" Hữu Hữu thúc giục một tiếng, tụt xuống từ trên người cô, chân trước chân sau vội chạy lên sân thượng đi rút quần áo.
Vân Thi Thi hài lòng cầm đũa lên, cảm thán trong lòng: "Có một đứa con trai có hiếu như vậy, công nhận nhà bớt đi không ít việc!"
Ngẫm lại, cũng có chút hơi xấu hổ.
Vì vậy ăn cơm xong, Vân Thi Thi liền tự động bưng bát đi rửa.
Hữu Hữu cầm quần áo cất vào trong tủ đồ, trở lại phòng bếp, cẩn thận bê một chiếc ghế ra, trèo lên đứng cạnh Vân Thi Thi, nói: "Hai mẹ con mình cùng rửa!"
"Được."
"Con rửa mẹ tráng, cùng nhau làm nhé."
"Được ạ."
Cứ như thế hai mẹ con vừa trò truyện vừa rửa bát, rất vui vẻ.
Rửa bát xong, hai người ngồi ở trên sa lon xem TV, bỗng nhiên Vân Thiên Hữu nghĩ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040479/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.