🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mở mắt ra, chính là thế giới trắng lóa như tuyết, trong giấc mộng, cũng là bóng tối vô cùng vô tận. Lúc nào cũng có mùi vị của nước khử trùng, đó là mùi vị cậu ghét nhất.



Cậu nhìn thấy ánh mặt trời, đại khái đều là đứng ở phía trước cửa sổ bệnh viện quan sát. Cậu còn nhớ mang máng, ngoài cửa sổ bệnh viện, là mảnh cỏ xanh rất lớn.



Rất nhiều trẻ con đến thăm bệnh ở trên sân cỏ thoả thích chạy trốn, chơi đùa, trong tay cầm bóng bay, chạy nhảy vui đùa.



Không cẩn thận, bóng bay liền từ trong tay bay ra ngoài, bay lên trời cao.



Cậu ngẩng đầu, kinh ngạc mà nhìn quả bóng bay đó bay đi, cho đến khi nó biến mất hoàn toàn, không còn nhìn thấy.



Đó cũng có thể là niềm vui duy nhất vào lúc ấy!



Vân Thi Thi thấy sắc mặt cậu hơi trắng bệch, biết là cậu nhớ tới chuyện đau lòng.







Hữu Hữu biết thân thể mình không tốt, cậu cũng muốn chơi đùa, nhưng mà từ nhỏ bác sĩ đã căn dặn cô, không thể để cho con trai chạy nhảy quá độ, nếu không sẽ khiến cho trái tim cung cấp máu không đủ, khó thở, nặng thì dẫn đến bị sốc.



Cô rất ít để cậu đi ra ngoài chơi đùa cùng những đứa trẻ khác, đại đa số đều ở cùng cậu nhóc chơi một ít game trí tuệ có ích.



Dưới sự điều dưỡng tỉ mỉ của Vân Thi Thi, thân thể cậu mới dần dần có khởi sắc.



Vân Thi Thi cười yếu ớt nói: "Nhưng mà Hữu Hữu, con không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040432/chuong-462.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 462: Hai bảo tranh sủng (5)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.