“Tôi không bao che cho cậu bé này!”
Không đợi cô ấy giải thích thêm, Tiểu Dịch Thần không muốn dây dưa lằng nhằng nữa, lạnh lùng nói: “Đừng nói nhiều nữa, chúng ta thi đấu, anh thắng tôi, nó thuộc về anh. Anh thua, tôi lấy đi.”
Cậu lời ít ý nhiều, thằng thừng hạ chiến thư, muốn nhanh chóng kết thúc việc này.
Người đàn ông kia nhìn ánh mắt cậu lạnh như bằng, trên người tỏa ra khí thế sắc bén, như có như không.
Tiểu Dịch Thần cảm thấy hắn ta chỉ được cái to mồm là nhanh, một khi thi đấu so bản lĩnh thực sự thì chẳng có gì phải lo lắng.
Thật ra, người đàn ông này không phải chột dạ, mà là thực sự không muốn thi đấu với đứa trẻ này.
Bất kể thắng hay thua, mặt mũi cũng mất hết.
Dù có thắng, nhưng chiến thắng cũng không vẻ vang.
Ai bảo bạn gái hắn ta giận dỗi, bảo nếu không lấy được con gấu trúc này thì sẽ không tha thứ cho hắn ta, giờ vẫn đang ngồi trên ghế băng thở phì phì, hắn ta để dỗ bạn gái hài lòng, vất vả lắm mới qua cửa!
Không quan tâm hắn ta nghĩ cái gì, đối với người đàn ông này, Tiểu Dịch Thần rất khinh thường: “Sao? Sợ à? Vậy để tôi lấy phần thưởng đi.”
“Khoan đã! Ai bảo tao sợ? Chẳng qua là tao cảm thấy, thi đấu với một thằng nhóc chưa dứt sữa, thật khiến người ta cười muốn rụng răng. Hơn nữa, mày đã dứt sữa chưa? Thằng nhóc!”
Người đàn ông mạnh miệng nói.
“Sợ thua thì đừng thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040371/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.