Một phòng hóa trang chỉ có một thợ trang điểm, rõ ràng Nhan Băng Thanh này muốn gây khó dễ cho Vân Thi Thi.
Mộc Tịch để Vân Thi Thi ngồi vào trước, ngay sau đó đi tới chỗ Nhan Băng Thanh.
“Chị Băng Thanh, hay là, để chị Đinh hóa trang trước cho Thi Thi được không?”
Nhan Băng Thanh ngạo mạn liếc mắt: “Vì sao?”
“Bởi vì, Thi Thi cô ấy là người đầu tiên lên, đến lúc đó nếu như không chuẩn bị tốt thì đạo diễn Lâm sẽ nổi cáu.”
Nhan Băng Thanh cười lạnh một tiếng, sâu xa nói: “Trang điểm của cô ấy đơn giản như vậy, chẳng lẽ không biết tự làm sao?”
Nói rồi, cô ta quay sang nháy mắt với Đinh Ninh: “Cô xem có đúng không, Tiểu Đinh?”
Nhất thời Đinh Ninh lúng túng, thấy khóe mắt Nhan Băng Thanh quét tới, run rẩy, đành phụ họa: “Đúng nha, vai chính chỉ cần trang điểm đơn giản, không cần đánh mắt, thoa lớp kem nền lên là được. Chị Băng Thanh cần trang điểm khó hơn, tôi vẫn nên trang điểm cho chị Băng Thanh trước!”
Cô chỉ là một thợ trang điểm bình thường, đâu dám đắc tội với nhân vật như Nhan Băng Thanh?
Mộc Tịch nổi giận, đang định mở miệng, vai bị một người đặt tay lên.
Cô kinh ngạc quay lại nhìn, Vân Thi Thi mỉm cười kéo cô ra sau, nở nụ cười ưu nhã, nói với Nhan Băng Thanh: “Chị Băng Thanh, chị là tiền bối của tôi, dựa theo quy củ, phải là chị trước, tôi sau mới đúng.”
Lời này rất dễ nghe.
Mặt mày Nhan Băng Thanh dãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040308/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.