Vân Thi Thi duỗi tay, nhẹ nhàng mà lau vết máu ở cổ kia, trong mắt hiện lên vẻ sắc bén, ngay sau đó tùy tay cầm lấy một chiếc hộp bút dày và nặng, liền hướng về phía mặt đối phương đập tới.
Bút hộp bằng sắt đập vào trán của cô ta, ngay lập tức làm trầy một lớp da, một vệt máu khẽ rỉ ra.
Toàn bộ lớp học huấn luyện không nghĩ đến tình thế sẽ mất khống chế đến như thế này, tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa kia đau đến bưng kín trán, chật vật mà lui về phía sau vài bước, cô ta nhìn trong tay dính một vết máu, sắc mặt trong chớp mắt liền tái đi, đôi mắt ủy khuất mà đỏ lên, cô ta dường như mất đi lý trí, cầm lấy một chiếc ghế, liền hướng về phía Vân Thi Thi lao tới.
Trong lớp tức khắc phát ra vài tiếng kinh hô cùng khuyên can.
Nhưng mà động tác của cô ta quá nhanh, căn bản không kịp ngăn cản, trong chớp mắt cái ghế liền đập vào người Vân Thi Thi. Vân Thi Thi định né, nhưng không kịp trở tay, cô lảo đảo rồi té ngã ở trên mặt đất.
Cùng lúc đó, cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng tức giận lôi đình.
“Mấy người đang làm gì vậy!?”
Mọi người nhìn theo phía tiếng nói, chỉ thấy phó tổng giám đốc nghệ thuật Trịnh Duẫn tức giận đứng ở cửa, tầm mắt gắt gao nhìn vào chiếc ghế đang giơ cao trên tay cô gái buộc tóc đuôi ngựa kia, trên trán tức giận đến nổi gân xanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040219/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.