Đặt lên cánh môi mềm của cô, anh thầm thì: “Nhớ em.”
Trong giọng điệu của anh lộ ra nhu tình hiếm có, là độc dược mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thể cự tuyệt.
Như rót vào trong xương, khiến tất cả dây thần kinh tê dại.
Trong giấy phút ấy, Vân Thi Thi không còn sức phản kháng.
Mộ Nhã Triết ôm eo cô, áp cô vào trong góc ghế sô pha, chậm rãi cúi người sát gần.
Thậm chí cô không còn có chút khoảng trống nào, lại bị anh dịu dàng bịt kín đôi môi lần nữa.
Nụ hôn này không khí thế rào rạt như trước, làn môi vốn lạnh như băng, dưới sự vuốt ve của cô có thêm mấy phần độ ấm.
Nụ hôn sâu lấp đầy khoang miệng.
Anh không hề thỏa mãn với nụ hôn lướt qua, đối với cô, luôn luôn khát vọng càng nhiều. Giống như là bảo tàng thần bí, dụ dỗ người ta khám phá bí mật.
Cơ thể nặng nề của người đàn ông bao trùm lên cơ thể cô, cô gầy như vậy, không thể chịu nổi trọng lượng lớn như thế, bàn tay nhỏ bé cố sức đẩy rs.
Dưới sự cố gắng, răng môi căng thẳng, chặn thế tiến công của anh ở bên ngoài.
Mộ Nhã Triết vươn tay nắm lấy cằm cô, đầu ngón tay bóp chặt khớp hàm của cô, cô bị đau, không thể không há mồm thỏa hiệp.
Hơi thở thơm mát lập tức xông vào, bị vây hãm trong hương thơm của cô, xâm lược càn quét.
Đợt tấn công tiến hành tuần tự, vẻ đẹp của cô, thế gian khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040200/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.