“Dù gì tôi cũng là thần tượng thanh xuân, anh dám bảo tôi đi đóng một bộ phim cấp ba?” Đường Vũ thẹn quá hóa giận nói.
“Ôi? Vẫn còn dát vàng lên mặt mình à? Thần tượng thanh xuân? Lần này cô gây ra chuyện lớn như vậy, gây xôn xao cả dư luận, ai mà chưa thấy dáng vẻ không mặc quần áo của cô, còn già mồm cãi láo làm gì?” Tần Chu khinh thường nói.
“Tôi...” Đường Vũ không thể cãi vào đâu.
“Cô đừng xem thường bộ phim này, bao nhiêu thiếu nữ còn đang xếp hàng muốn đóng đấy? Để có được một vai phải chen nhau đầu rơi máu chảy, cô còn lạ gì.” Tần Chu giễu cợt nói.
Đây là làm nhục rành rành!
Khiến Đường Vũ cảm thấy cực kì nhục nhã, không kìm được cơn giận nói: “Giám đốc Tần, đây là anh đang bỏ đá xuống giếng à?”
Tần Chu giả bộ oan khuất nói: “Ai nha, cô đúng là có ơn báo oán, tôi tốt bụng giúp cô, cô lại bảo tôi bỏ đá xuống giếng. Thật là... Hừ! Đề cử cho cô bộ phim này còn là cân nhắc cô đấy, cô không nhìn xem danh tiếng bây giờ của mình thế nào đi, mặc dù nể tình tôi, đạo diễn có chọn cô hay không còn là chuyện khác đấy!”
“Anh...”
Đường Vũ giận đến dậm chân, bỗng dưng ánh mắt đảo qua, tầm nhìn hung dữ rơi vào trên mặt Vân Thi Thi.
Vân Thi Thi đang chăm chỉ viết, chợt cảm thấy lạnh cả người, ngẩng đầu lên đã thấy Đường Vũ đang trợn mắt nhìn cô trừng trừng.
Gì đây, nằm cũng trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040183/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.