Vân Thi Thi nói: “Cha sợ gì chứ, chỉ cần cha không bị che mắt, thấy rõ bộ mặt của bọn họ là con an tâm rồi. Sau này, con hầu hạ cha, lẽ nào cha muốn con trơ mắt nhìn cha không có chỗ nào để đi sao? Cha nuôi con lớn lên, một phần ân tình này, con nhất định phải trả lại!”
Trả lại?
Rõ ràng là ông khiến cô phải chịu nhiều khổ sở như vậy!
Vân Nghiệp Trình vừa phiền muộn vừa cảm động, môi run run, cuối cùng gật đầu.
Mặc dù Vân Thi Thi không phải con gái ruột, nhưng còn hiếu thuận hơn cả con đẻ, dẫu ông sinh ra một con sói mắt trắng, song có cô con gái săn sóc như Vân Thi Thi, được an ủi phần nào.
*Sói mắt trắng: ý chỉ vong ơn bội nghĩa
Lúc này, ông không cự tuyệt nữa, chỉ nói: “Qua khoảng thời gian này rồi bàn sau! Cha ly hôn với bà ta, chắc chắn bà ta sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó ầm ĩ đòi phân chia tài sản, thể nào con cũng bị liên lụy!”
“Phân chia tài sản?” Vân Thi Thi tức giận: “Loại phụ nữ đó, còn muốn phân chia tài sản ư?”
“Cha sẽ không chia cho bà ta! Cũng may trước đây không sơ suất, khi mua phòng đăng ký dưới danh nghĩa của con, mặc dù ly hôn nhưng đừng hòng chiếm được điều gì tốt! Đây chính là nghiệp chướng bà ta tạo ra, phải tự mình gánh chịu! Vân Nghiệp Trình cha chưa từng bạc đãi bà ta, ly hôn cũng không thẹn với lương tâm. Nhưng thật uất ức cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2040100/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.