Cửa sổ mở ra một khoảng trống, gió thổi bay một góc rèm cửa sổ, đem theo không khí tươi mát xua đi mùi hương kiều diễm trong phòng.
Thần trí từ từ quay về, Vân Thi Thi nằm trên giường, vòng eo đau ê ẩm, nhất là vùng bắp đùi, đau đớn như bị xé rách vậy.
Bên giường đã trống không tự bao giờ, chắc là anh đã rời đi.
Đến lúc này, cô có thể tùy ý chiếm cả toàn bộ giường lớn.
Đưa tay kéo chăn, Vân Thi Thi che lại toàn bộ cơ thể, trong tim không ngừng tức giận, lăn qua lăn lại trên giường, nhưng trong lòng lại chột dạ.
Mơ hồ, cô ngửi được mùi thơm đặc trưng của người đàn ông.
Trong lòng bỗng dưng hơi bài xích, song giờ khắc này, ngay cả sức lực vén chăn lên cô cũng không có.
Xoay người xuống giường, nhìn quanh bốn phía, cảm thấy phòng ngủ này lớn đến thần kỳ.
Đi ra khỏi phòng, sàn nhà phòng khách là đá cẩm thạch, bước lên rất lạnh lẽo.
Trên ghế salon đã đặt một bộ quần áo mới chỉnh tề. Sở dĩ bảo mới tinh do nhãn hiệu trên cổ áo vẫn chưa kịp cắt ra.
Quần áo vô cùng đẹp, kiểu dáng dù đơn giản nhưng chất liệu rất tốt, chỉ cần sờ chất vải cô đã lờ mờ đoán được giá cả, lại cúi đầu nhìn giá trên mấy bộ quần áo, đều là hàng hiệu xa xỉ.
Vốn cô không muốn mặc bộ quần áo người đàn ông này đưa cho, nhưng cúi đầu nhìn người mình chỉ có độc cái áo choàng tắm, không thể cứ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2039997/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.