Trái tim Lục Cảnh Điềm cũng đập loạn lên, nhưng ánh mắt vẫn chấp nhất sưu tầm “Tội chứng” trên người anh, nỗ lực tìm ra manh mối.
Dù như thế nào cô ta cũng không muốn tin tưởng, Mộ Nhã Triết sẽ có quan hệ cùng người phụ nữ như Vân Na!
Tầm mắt của cô ta bỗng nhiên ngưng lại ở chỗ xương quai xanh của anh.
Nơi đó, có một dấu hôn ám muội.
Nói là dấu hôn, không bằng nói là vết cắn.
Một dấu răng nhạt nhưng đặc biệt rõ ràng.
Xem dấu vết này, rõ ràng là lưu lại trước đây không lâu.
Lập tức, Lục Cảnh Điềm như bị sét đánh đứng cứng ngắc tại chỗ.
Trái tim như bị chọc thủng đau nhói.
Cô nhìn Vân Na, nhìn những dấu hôn ám muội không được che đậy trên người cô ta, bụng đầy oan ức cùng xấu hổ, không thể nhịn được nữa!
Anh Mộ... Xưa nay không thích phụ nữ đụng vào, thậm chí chưa bao giờ cùng cô ta có bất cứ tiếp xúc tay chân, người phụ nữ này... Người phụ nữ này dựa vào cái gì!
"Trời ạ..."
"Đúng là tổng giám đốc Mộ sao? Cùng tiện nhân này xảy ra quan hệ..."
"Xuỵt! Câm miệng, cô không thấy mợ chủ Mộ ở đây sao? Cậu chủ nhỏ nhà họ Mộ cũng ở đây, cô cẩn thận một chút..."
"Mợ chủ Mộ gì chứ, chỉ mới đính hôn, vợ chưa cưới có tiếng không có miếng mà thôi!"
"Lắm miệng, cô không biết Lục Cảnh Điềm cũng yêu thích cậu chủ Mộ sao?!"
Mọi người lén lút nghị luận, mặc dù giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2039903/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.