“Đoàng ———“
Vân Thi Thi bỗng giật mình bừng tỉnh, lý trí chợt quay về.
Cô lấy lại tinh thần, suy nghĩ bay xa rốt cuộc cũng đã trở lại, cô nhìn người đàn ông trước mặt, chẳng biết từ lúc nào, quần áo của hai người đã cởi một nửa, mà cô đang ngồi trên người anh, thân thể kề sát nhau.
Mà hai tay cô đang ôm lấy vai anh, cơ thể mềm mại dựa vào ngực anh, kiều mị không gì sánh nổi.
“A ------“
Cô kinh ngạc kêu lên, bị cảnh tượng trước mắt hù dọa.
Sao lại... Cô quẫn bách cắn răng, hiển nhiên cực ghét sự thất thố vừa rồi.
Tại sao, cô không thể khống chế thân thể của mình?
Người đàn ông này, chẳng lẽ có thuật mê hoặc?
“Sao không tiếp tục?” Mộ Nhã Triết nghiền ngẫm nhìn cô, ánh mắt khiêu khích.
“Tôi...”
“Xấu hổ? Hửm?” Mộ Nhã Triết nâng cằm cô, đầu ngón tay vuốt ve môi cô: “Ban nãy chẳng phải còn rất chủ động sao?”
“Không phải, tôi không thế!”
“Nói láo.” Mộ Nhã Triết ôm eo cô: “Tiếp tục.”
Vân Thi Thi giật mình, cẩn cẩn thận thận đẩy vai anh, nghiêng người muốn thoát khỏi sự trói buộc của anh: “Vừa rồi, có tiếng súng...”
“Cô không cần xen vào việc của người khác! Nhìn tôi.” Mộ Nhã Triết quay mặt cô lại, môi mỏng khẽ mở: “Hôn tôi.”
Người phụ nữ này, quả là vưu vật.
Tư vị hôn môi cô, khiến anh lạc mất hồn phách.
Chỉ mỗi hôn thôi cũng đủ khiến anh không thể kiềm chế được, anh hận không thể ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2039881/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.