"Đáng giá."
Hàn Ngữ Yên giật mình đứng sựng lại, bị đả kích không nhẹ.
Thiệu Đông tìm Ngữ Hàn Ngữ Yên nãy giờ, vừa thấy cô ta đứng chung một chỗ với Cố Tinh Trạch, cau mày cảm thấy không vui.
Cố Tinh Trạch nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Anh Thiệu, ngay cả người phụ nữ của mình mà anh cũng quản không được?"
"Có ý gì?" Sắc mặt Thiệu Đông đen lại nói.
Cố Tinh Trạch cao ngạo nói: "Đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu quản không tốt, chỉ sợ có ngày anh sẽ được đội nón xanh thôi."
Dứt lời, anh hiên ngang rời đi.
Ngữ Hàn Ngữ Yên sắc mặt tối sầm, nghiến răng nghiến lợi.
Thiệu Đông trông vẻ mặt lại càng khó coi hơn, vẻ mặt lạnh băng liếc Hàn Ngữ Yên, cười lạnh một tiếng rồi phất tay áo bỏ đi.
"Thiệu Đông, anh nghe em giải thích..." Hàn Ngữ Yên cuống quýt đuổi theo.
Dương Mị ở phía sau thấy được, cười lạnh nói: "Hừ, trộm gà không được lại mất nắm thóc, đồ đê tiện."
...
Đi ra ngoài hành lang, không khí yên tĩnh lạ thường.
Cố Tinh Trạch cảm thấy bất an trong lòng.
Giới giải trí ham vật chất này, rất loạn.
Cô gái đơn thuần như Vân Thi Thi, rơi vào nơi này, không khác gì rơi vào hang hùm miệng sói, nếu không cố gắng bảo hộ, chắc chắn sẽ bị ăn sống nuốt tươi.
Anh nên theo sát từng bước coi chừng cô, thế nhưng anh lại sơ xuất.
Vừa nãy, người lễ tân dẫn cô đi trang điểm, anh nghĩ mãi mà vẫn thấy có điểm kỳ quái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2039877/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.