Các nhà sản xuất khác chỉ tham gia tuyển chọn diễn viên, còn Lâm Phượng Thiên mới là giám đốc sản xuất, là đạo diễn của bộ phim này, vì vậy ông ta đã sớm thuộc làu làu kịch bản.
Ông ta hiểu được, cô gái trên sân khấu kia không phải là vì lo sợ, khẩn trương mà quên mất lời thoại, mà là cô ấy vừa rồi đã trực tiếp dùng hành động để thể hiện tài năng diễn xuất của mình.
Mà cô gái này cũng thật thông minh, dường như cô đã đoán được đa số những cô gái đến đây thử kính, đều sẽ chọn cảnh khóc, những vị giám khảo đã sớm cảm thấy nhàm chán, vì vậy cô không hề chọn phân cảnh diễn tuyệt hảo nhất, mà chọn cảnh diễn “đẹp” nhất trong kịch bản.
Trong kịch bản, từ nhỏ Duẫn Hạ Thuần đã theo Duẫn Đông Vũ học đánh đàn dương cầm trong phòng nhạc, có thể nói, đàn dương cầm chính là biểu tượng thuần khiết nhất gắn bó hai người họ với nhau. Bọn họ cùng nhau chìm đắm trong âm nhạc, rồi hấp dẫn nhau, cùng nhau si mê, cùng nhau luân hãm…
Từ nhỏ Duẫn Hạ Thuần đã thích dính lấy Duẫn Đông Vũ, nhưng lại có chút xa lánh với bạn học trong trường, nên không hề có bạn bè.
Trùng hợp, đầu cấp 2, cuộc thi văn nghệ hai năm một lần của trường học được tổ chức, Duẫn Đông Vũ liền thay Duẫn Hạ Thuần báo danh.
Dưới sự cổ vũ của anh trai, Duẫn Hạ Thuần trải qua nhiều vòng tuyển chọn, cuối cùng được chọn biểu diễn trên sân khấu lớn của trường học.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2039752/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.